Xin lỗi mọi người vì bẵng đi một thời gian mình bỏ viết fic.Tại không hiểu sau khi đăng nhập vào forum mình lại không tìm được mục fanfiction.Thêm nữa máy tính mình bị hư,ăn sạch dữ liệu usb lun.Vậy nên mình phải mua máy tính mới với tậu thêm cái usb mới lun.Xui thấy ông nội lun!
Bây giờ thì mềnh đã trở lại và ăn hại hơn xưa.Mọi người lại tiếp tục ủng hộ 2 fic mà mình viết nha.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
CHAP 2:OAN GIA 3 LẦN GẶP
Ichigo về nhà với tâm trạng bực dọc.Vừa bước chân vào nhà,Isshin liền nhảy ra chặn đầu thẩm vấn con trai cưng.
-Thế nào rồi con zai bố?Cô bé đó thế nào?Con có gặp được cô gái đó không?
-Có!Vừa đến là con gặp được liền.
-Thế tình hình chiến sự ra sao rồi?Con bắn đổ được con bé chưa?
-Chưa đổ nhưng chiến tranh thì nổ rồi đấy!
-Hể?Con nói vậy là sao?Ba nghe nói con bé vừa xinh đẹp,giỏi giang,hiền lành,đẹp nết,nói chung là con bé đoan trang lắm mà.-Isshin nói.
-Bố giỡn với con hả?Cái con bé thì con chỉ thừa nhận mỗi phần đẹp thôi còn tất cả những thứ còn lại thì đúng là điêu ngoạc mỏ.-Ichigo ức chế quát.
-Hả?Chính Rangiku đã nói với bố thế mà.
-Tào lao!Bố phải biết rằng quảng cáo là nói láo chớ.Thôi dẹp đi!Con về phòng ngủ đây!Sao con lại phải tốn thời gian vì mấy chuyện này chứ.
Ichigo nói rồi đi thằng về phòng bỏ Isshin ở lại chưng hửng.Ichigo đóng sập cửa phòng 1 cách bực mình.Anh thả người xuống chiếc giường êm ái,đưa tay di di trán.
-Ơi!Tức chết đi được!Chỉ tại cái con nhóc đáng ghét đó mà phí bao nhiêu thời gian đáng lẽ phải dành cho bài luận của mình.
Ichigo đưa tay với lấy chiếc laptop trên bàn.Anh ngồi dậy truy cập vào trang web tìm việc làm.Đang lang thang trên mấy mục quảng cáo thì anh mừng rơn khi thấy trường tiểu học Karakura đang tuyển giáo viên dạy Toán làm việc theo ca.Đây cũng là ngôi trường mà em gái anh đang theo học.Ichigo nhanh chóng điền vào đơn đăng kí xin làm việc rồi nhấn gửi.Xong việc anh tắt laptop rồi mệt mỏi tắt đèn đi ngủ.
~~~~~Sáng hôm sau~~~~~~~
-Vậy cậu Kurosaki Ichigo,cậu nghĩ khi nào cậu có thể bắt đầu việc làm?-Hiệu trưởng Yamamoto hỏi.
-Lúc nào tôi cũng sẵn sàng,thầy muốn tôi bắt đầu làm việc khi nào cũng được.-Ichigo trả lời.
-Vậy chiều nay thầy dạy tiết 3 của lớp 6A nhé,là tiết tiếp theo đấy.Dạy xong thầy có thể về vì đó là tiết cuối.-Yamamoto nói.
-Vâng cảm ơn thầy!-Ichigo trả lời.
Đúng lúc đó,cánh cửa phòng hiệu trưởng bật mở.Một giọng nói quen thuộc vang lên làm Ichigo giật nảy mình quay lại.
-Thưa hiệu trưởng,Ukitake-sensei nhờ em đưa cho thầy mấy bản báo cáo ạ.-Rukia nói.
-Cảm ơn em nhé!-Yamamoto nói.
Rukia đi đến để đưa xấp báo cáo cho hiệu trưởng Yamamoto thì chạm mặt Ichigo.Cả hai kinh hoàng hét lên.
-Á!Chú già FA!Sao chú lại ở đây?Bộ chú là biến thái bám đuôi hả?-Rukia hét.
-Tôi phải hỏi nhóc mới đúng đó!Thế quái nào con ranh gian tà nhà mi lại ở đây?-Ichigo hét.
-Ồ!Hai người có quen biết sao?-Yamamoto hỏi.
Lúc này cả hai mới giật mình nhận ra là mình vẫn đang ở trước mặt thầy hiệu trưởng.Rukia nhanh chóng để mấy bản báo cáo lên bàn.
-Ấy!Dạ không phải đâu ạ?Tại tự nhiên em thấy chú đây lạ quá,em chưa gặp mặt bao giờ nên hơi bất ngờ.-Rukia trả lời.
-À!Đây là thầy dạy Toán mới của trường chúng ta.Em hãy làm quen với thầy ấy đi.Thầy ấy còn trẻ,mới 26 tuổi thôi nên em hãy hợp tác tốt với thầy ấy nhé.-Yamamoto giới thiệu.
-Đù!26 tuổi?Thế mà cứ tưởng 46 chớ.-Rukia hạ giọng nói nhỏ.
-Ê!Bố nghe được đấy nhá!Cái con ranh lùn tẹt kia!-Ichigo quay sang Rukia trợn mắt.
-Vậy sẵn đây em dẫn thầy ấy về lớp mình lun nhé.Tiết tiếp theo thầy ấy sẽ dạy lớp em đó.Sau tiết học thì em dẫn thầy ấy tham quan quanh trường lun nhé!
-Dafug!Thiệt sao trời!Mình cùng kẻ mình ghét á!-Cả hai cùng nghĩ trong khung cảnh sấm chớp đùng đoàng.
-A ha ha!Tất nhiên rồi ạ!Thầy cứ để em giúp thầy ấy ạ.-Rukia nở nụ cười tươi roi rói.
-Má ơi!Nụ cười hàng fake sao mà chói loà dữ thần vậy nè.Con này không phải dạng vừa đâu.-Ichigo xám mặt nhìn Rukia nghĩ thầm.
Cả hai chào thầy hiệu trưởng rồi mở cửa bước ra khỏi phòng.1 giây….2 giây…..3 giây……
-Ê!Chú già đơn côi!Bộ ông là giáo viên thiệt hả?Thế mà tôi cứ tưởng là mấy thằng otaku nào phát cuồng nhuộm cái đầu cà rốt đi long nhong chớ.-Rukia thay đổi thái độ 360 độ, nói giọng xỉa xói.
-Vậy thì xin lỗi đã để em thất vọng nhá.Bây giờ thì mong em HỌC SINH GIẢ NGOAN HIỀN dẫn THẦY GIÁO CỦA EM về lớp được không?-Ichigo lườm Rukia rồi cố ý nhấn mạnh.
-Thế thì mời thầy giáo NHỎ MỌN theo em về lớp.Mong sau này thầy hãy giúp đỡ em nhiều hơn nhé.-Rukia đáp trả.
-Ồ!Tất nhiên rồi!-Ichigo nói.
Cả hai cười nói mà sấm chớp đì đùng,sét nổ đoàng đoàng,khí đen toả ra mù mịt cứ như chiến tranh thế giới thứ 3 đang nổ ra vậy.Rukia dẫn Ichigo về lớp.Ichigo vừa bước vào lớp,liền nở nụ cười thân thiện.
-Chào mấy em!Thầy là thầy giáo dạy Toán mới của các em!Rất mong các em giúp đ….Ế!
Nhưng Ichigo chợt giật mình nhận ra mình hố hàng vì lúc này trong lớp chẳng có ai.Rukia thấy cảnh thì ôm bụng cười sặc sụa.
-Ôi trời ơi!Hài quá!Chào các em,mong các em giúp đỡ cơ đấy.Ghê zậy lun!
-Cái quái gì đây?Sao trong lớp lại chẳng có ai là sao?-Ichigo mặt đỏ lựng quát.
-Á há há!Đây là phòng học sinh học.Em tính qua đây lấy cái cây mình trồng về nhưng thấy thầy nhiệt tình chào hỏi vậy…Phụt….Ha ha ha!-Rukia cười đến nỗi phải dựa tường.
-Đủ rồi nha!Em đừng có chơi lầy nữa.Mau dẫn tôi về lớp,trễ tiết của tôi bây giờ.-Ichigo tức giận quát.
-Rồi,rồi thầy đừng nóng.Thực ra lớp ở kế bên đó mà,đâu xa đâu mà trễ.-Rukia dụi nước mắt nói.
-Nói chuyện với em đúng thật là tốn thời gian quá thể.
Ichigo bực tức đi ra khỏi phòng sinh học.Ichigo mở cửa lớp kế bên và nở nụ cười thân thiện lần 2.
-Chào các em!Thầy là thầy giáo mới,rất vui được gặ…
-A!Xin lỗi thầy!Nhưng có vẻ thầy nhầm lớp rồi.Tiết này là tiết Lí của em ạ!
Ichigo đớ người nhìn cô gái tóc xanh ở trước mặt mình.Cô gái tóc xanh cười thân thiện chìa tay ra.
-Sẵn tiện thầy ở đây,mình làm quen lun nhé!Em tên Nel!Giáo viên dạy Lí!Rất vui được gặp thầy!
-A ha ha!Tôi là Kurosaki,giáo viên dạy Toán mới!Xin lỗi cô vì đã quấy rầy tiết học của cô,tôi xin phép đi trước.
Ichigo đỏ lựng mặt bước ra khỏi phòng đóng cửa.Vừa quay lại thì bắt gặp ngay Rukia đang ôm bụng cười lăn lộn trên sàn.Ichigo nổi gân xanh,mặt tối sầm ức chế hét.
-Con ranh chết tiệt!Bố phải diệt trừ yêu quái nhà mày.
Ichigo xông vào tính tóm Rukia nhưng Rukia nhanh nhẹn bật dậy né đòn rồi dông thẳng.
-Hố hố!Có ngon thì lại đây mà bắt này!Thầy giáo hố hàng!
Ichigo không dễ gì bỏ cuộc liền co chân đua marathon với con nhóc quỷ.Rukia chạy 1 hồi rồi mở cửa 1 phòng học rẽ vô.Ichigo rượt sát theo sau cũng bay theo lun vào phòng học đó.Ichigo túm được Rukia,kéo tay cô nhỏ lại rồi gạt chân đè thẳng xuống sàn.Ichigo ngồi đè lên cô nhóc giọng hằm hè.
-Bắt được rồi nhé!Em dám giỡn mặt với tôi hả,tôi phải phạt em thật nặng mới được.-Ichigo quát.
-Thầy ơi!Đừng mà!Chúng ta đang ở giữa lớp học mà thầy làm vậy làm em bối rối quá.Người…người ta đang nhìn kìa.-Rukia mắt rơm rớm nói.
-Hả?Em đang nói cái khỉ gì thế?
Ichigo quay mặt qua thì thấy 1 đống học sinh nhìn mình trân trân.Ichigo tái mặt.Rồi một bạn nữ trong lớp hét lên.
-Trời ơi!Biến thái!Ai đó cứu với!Hắn đang giở trò sàm sỡ Rukia kìa.-Hinamori la lên.
-Ông chú kia!Ông làm cái gì thế hả?Mau thả Kuchiki ra,mọi người mau gọi giáo viên đến đây.-Hitsugaya la lên.
-Ơ…Khoan!Không phải như các em nghĩ đâu.Việc này chỉ là hiểu lầm thôi.Này!Em mau giải thích đi chứ.-Ichigo hoảng hốt quay qua Rukia nói.
-Thầy ơi!Thầy đừng chối nữa!Giữa ban ngày ban mặt mà thầy lại làm thế,em thật sự ngại lắm.Thầy mạnh bạo vậy,em sợ!-Rukia rơm rớm nước mắt nói.
-Cái gì?Ông ta là thầy giáo sao?Thật bệnh hoạn!Không thể tin được ông là thầy giáo mà lại làm thế.-Homura tức giận quát.
-Ê khoan đã!Clgt!Em nói vậy là sa….
Ichigo chưa kịp nói hết câu thì bỗng có người từ ngoài xông vào.
-Có chuyện gì đang xảy ra vậy?
-Kensei-sensei!Gã biến thái này vừa đè Kuchiki ra ngay giữa lớp học.-Hitsugaya kể.
-Khoan!Đã kêu là hiểu nhầm rồi mà.-Ichigo nói.
-Đè 1 nữ sinh ra giữa lớp mà nói là hiểu lầm à.Mau theo ta lên phòng hiệu trưởng xử lí vụ này,tên biến thái.-Kensei nhanh chóng khoá tay Ichigo dẫn đi.
-Khoan!Tôi đã bảo là hiểu nhầm rồi mà.Này!Rukia!Em mau nói gì đi chứ.
Ichigo cố gắng ngoái lại xin Rukia giải thích mọi chuyện.Nhưng khi vừa quay lại thì thấy nụ cười gian tà nở trên môi cùng vẻ mặt lạnh lùng đến rợn gáy của con nhóc đó.Ichigo mới biết rằng mình bị lừa đẹp.Ichigo tức giận hét không nên lời.
-CÁI CON LÙN CHẾT TIỆT!ĐỒ ÁC QUỶ ĐẦU THAI!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Vậy là do 2 thầy trò sợ trễ tiết nên cả hai phải chạy nhanh đến lớp.Lúc bước vào lớp thì em bị vấp cửa nên làm Kurosaki-sensei ở đằng sau cũng mất đà ngã theo rồi thầy vô tình ngã lên người em làm cả lớp hiểu lầm.Mọi chuyện là vậy phải không,em Kuchiki?-:Hiệu trưởng Yamamoto nói.
-Dạ vâng ạ!Chỉ tại em bất cẩn nên mới để mọi chuyện trở nên rắc rối như vậy.Em thật xin lỗi vì đã làm phiền các thầy ạ.Lần sau em sẽ cẩn thận hơn.-Rukia cuối đầu nói.
-Thôi được rồi!Không sao đâu!Hai thầy trò về lớp đi.Lần sau cẩn thận hơn là được rồi.-Kensei nói.
-Dạ!Em cảm ơn thầy ạ!Kurosaki-sensei,mình cùng về lớp thôi.-Rukia cười tươi roi rói nói.
Cả hai bước ra khỏi phòng trở về lớp học.Đang trên đường đi thì Ichigo kéo Rukia vào 1 phòng học trống,bế bổng cô bé lên,dồn sát tường.Ichigo lườm Rukia.
-Nghe đây nhóc con!Ông chú đây thừa biết nhóc ghét chú và nhóc muốn trêu chọc chú nhưng với người lớn thì đùa gì cũng có giới hạn thôi,đừng có quá trớn.
-Ồ!Mới vậy mà đã đến giới hạn rồi sao?Ông chú thật đúng là quá dễ dàng nhỉ.-Rukia nở nụ cười ranh mãnh kề sát mặt Ichigo nói.
-Này,con quỷ con!Nếu nhóc không phải là con gái thì chú đây đã cho nhóc một trận rồi.Đừng bao giờ giỡn mặt với người lớn hiểu chưa hả?
-Vậy lun sao!Nếu cháu cứ thích đùa giỡn với chú thì sao nhỉ.Chú nên nhớ cô nhóc trước mặt chú không hề đơn giản đâu.
Rukia kéo cổ áo Ichigo rồi tặng anh chàng một nụ hôn.Ichigo chết trân vì quá bất ngờ trước hành động của cô nhóc này.Nhân lúc Ichigo lơ là,Rukia luồn chéo tay phải qua cổ trái anh,dùng cùi chỏ tay trái thục một cái vào vai phải anh khiến anh nhói lên phải thả cô nhóc xuống.Rukia tiếp đất rồi nhanh chóng gạt chân Ichigo khiến anh ngã nhào về bên trái.Rukia liền nhân cơ hội khóa tay Ichigo ra sau làm anh chàng rên lên.
-Ui da!Cái con quỷ con này!Mau bỏ ra!Mi có thật là học sinh lớp 6 không vậy hả?
-Ông chú à!Cuộc chơi chỉ mới bắt đầu thôi!Cứ từ từ mà tận hưởng.Và nhớ đừng xem em là 1 con nhóc cấp 1 bình thường như bao người nhé.
Rukia cúi xuống hôn má Ichigo một cái rồi thả anh ra.Rukia đứng dậy mở cửa phòng bước ra.Trước khi đi,cô ngoái lại tặng cho Ichigo một nụ cười khó hiểu.
-Thầy đã biết lớp ở đâu rồi chứ nhỉ.Vậy thầy mau đến lớp đi,còn có 10 phút nữa thôi đấy,ít ra cũng giới thiệu được cái tên với lớp chứ nhỉ.
Nói rồi,Rukia bỏ đi.Ichigo nhăn mày nhìn theo con nhóc quỷ đó.Bất giác anh chạm vào môi mình.
-Chết tiệt!Lỡ dính vào cục nợ to đùng khó nhằn rồi.Con này đích thực là quỷ mà.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Nii-chan!-Yuzu chạy đến ôm chầm lấy Ichigo khi anh đang đứng đợi ở cổng trường.
-A!Mấy đứa tan lớp rồi nhỉ.Có muốn đi uống gì đó với anh không,Yuzu,Karin?-ichigo hỏi.
-Thôi khỏi!Em với Karin-neechan về nhà trước đây.Nghe nói chị hàng xóm của căn nhà đối diện nhà mình lâu lâu mới về nhà 1 lần.Em muốn qua đó chào hỏi.-Yuzu nói.
-Tụi em tính làm ít bánh mang qua đó để chảo hỏi chị ấy.
-Vậy à!Hai đứa về trước nhớ cẩn thận đó.-Ichigo cười nói.
-Oi!Ichi-nii!
-Gì thế,Karin?
-Anh có chuyện gì à?Ngày đầu đi dạy không ổn sao?
-Uầy!Lo lắng không đâu!Anh mà có chuyện gì chứ.Thôi!Mấy đứa về trước đi.
-Vậy sao?Thế thì tụi em về trước đây.Gặp anh sau nhé.-Karin nói.
-Ờ!Bai mấy đứa!-Ichigo vẫy tay nói.
Ichigo nhìn hai em gái mình đi khuất rồi thở dài.Anh tự ngẫm không hiểu kiếp trước mình làm gì thất đức mà gặp toàn chuyện xui xẻo.
-Hờ!Cái con nhỏ đó có thật nó chỉ mới 12 tuổi không vậy trời.
Ichigo leo lên con xe Yamaha của mình lái thẳng tới quán cà phê yêu thích-Hanayuki.Đến nơi,anh mở cửa bước vào thì gặp ngay khắc tinh của mình đang ngồi trong quán.
-Clgt!Sao đi đâu mình cũng gặp cái con ác thần này vậy trời!-Ichigo đi thẳng đến chỗ Rukia đang ngồi,kéo ghế ngồi phịch xuống.
-Ồ!Chú già khó tính!Lại gặp lại nhau rồi.-Rukia khuấy đá trong cốc trà đào của mình nói.
-Đủ rồi nha!Đổi thành chú già đẹp trai đi.Cái đó thì còn chấp nhận được.-Ichigo nói.
-Đã già mà còn đẹp trai cơ đấy.Thôi được rồi,ông già đẹp lão,có chuyện bối rối gì tính thổ lộ hả?
-Cái con ranh này!Chú đây vào thẳng vấn đề chính luôn đây.Rốt cuộc nhóc muốn gì hả?Sao lại không để tôi yên.Đừng nói là nhóc nhỏ mọn đến nỗi vì vụ tôi không nhường chỗ ngồi nên thù tôi tới giờ nhá.
-Ấy da!Chú đừng nghĩ xấu về cháu thế chứ.Cháu chỉ muốn thân thiện với chú thôi mà.Với lại phải bày vài trò thì cuộc sống học đường mới thêm thú vị chứ,chú nhỉ?
-Thú vị cái nồi!Nhóc có biết là vì nhóc mà hôm nay tiết dạy đầu tiên của mình dù đã được giải oan mà tôi vẫn phải nhận bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ đổ dồn về mình không hả?-Ichigo tức giận nói.
-Chú đừng buồn!Cứ coi như đó là động lực vượt lên chính mình đi.-Rukia cười cười.
-Đừng có đùa!Có biết như vậy là nhóc đang gây khó khăn cho công việc của chú không hả?Mà sao hôm nay nhóc trốn học hả?Học sinh mà thế đấy hả?-Ichigo quát.
-Ây da!Tại mấy bài học ở trường chán quá!Mấy cái đó em học qua hết rồi.Thấy rảnh quá nên em ra ngoài lượn vài vòng.-Rukia trả lời.
-Hờ!Nói cứ như mình giỏi lắm ấy.Mà túm cái quần lại,nếu nhóc tuyên chiến thì ông chú đây cũng sẽ chấp.Đừng tưởng giỡn mặt với người lớn như vậy là xong.Chú đây sẽ khiến nhóc phải hối hận.
-Ồ!Vậy lun hả?Coi ông chú già chấp con nít kìa.Mà coi bộ chú rất thích bị giỡn mặt như vậy mà nhỉ.
-Tôi thích hồi nào.Em đừng có xàm.
-Ồ!Vậy sao cái mặt sắp thành trái cà chua rồi kìa,mít tờ Dâu Tây lai Cà Rốt.-Rukia chọc.
-Hả?Tôi không…Tôi nói cho em biết,tôi không có hứng với con nít đâu.Tôi cực kì ghét mấy đứa tiểu quỷ siêu quậy như nhóc nên đừng tưởng được nước lấn tới nhá.
Ichigo cố gắng chống chế cùng với gương mặt đỏ bừng của mình.Ichigo lại bất giác nhớ lại nụ hôn mà con nhóc này tặng mình mặc dù đó chỉ là một trò trêu chọc.Rukia nhìn thấy biểu cảm của Ichigo liền thích thú cười trêu chọc.
-Ủ ui!Quả là một chàng trai thật thà nhể?Dễ thương quá ta!
-Im đi!Tôi không muốn đôi co với nhóc đâu.Tôi về đây!
Nói rồi, Ichigo đứng dậy đi ra khỏi quán.Rukia thấy vậy cũng đứng dậy đi theo.Thấy Ichigo đang dắt xe chuẩn bị rời khỏi,Rukia liền nhanh chóng leo lên con xe của Ichigo ngồi.Thấy có con nhóc tự ý leo lên xe mình,Ichigo không khỏi khó chịu.
-Ê này!Nhóc con!Muốn gì đây?
-Chú chở cháu về nhà nhé.-Rukia hồn nhiên trả lời.
-Dẹp!Cút xuống mau!Bố đi 1 mình!Bố đếch có thời gian chở mày về đâu.-Ichigo từ chối.
-Bố ơi!Bố mà từ chối nữa là con la lên cho người ta biết bố tính đem con bỏ chợ à nghen!-Rukia cười đểu nói.
-Cái gì?Mi dám….
-Hả?Sao lại không dám!Đã thế thì….-Rukia lấy hơi chuẩn bị la thì bị Ichigo bịt miệng lại.
-Thôi được rồi.Thật tội cho gia đình nào có đứa con như nhóc mà.
Ichigo nói nhưng chợt giật mình khi thấy trong một khoảnh khắc,trong đôi mắt tuyệt đẹp của cô nhóc trước mặt mình lộ rõ sự tổn thương.Rukia chợt im lặng.
-Ê này!Nhóc con!Nhóc không sa…
-Chú ơi!Nhà cháu đi đường này nè.Không về mau là trời tối đó.-Rukia cười nói.
-A ờ…Được rồi!
Thấy Rukia bình thường trở lại,Ichigo yên tâm đi phần nào.Nhưng không hiểu sao trong lòng anh lại có cảm giác gì đó hơi khó chịu.Anh đã tự hỏi không biết cái cảm giác này là gì.
-Chú ơi!Rẽ trái đê!-Rukia chỉ đường.
-Ờ!Nhà nhóc ở đường nào vậy?-Ichigo hỏi.
-Thì chú cứ chạy đi.Cháu chỉ cho!Cháu rành khu này nên khỏi sợ lạc đâu.
-Hờ!Tinh tướng gớm nhờ!Mà sao càng chạy càng thấy cái đường này quen quen.Hình như mình nhớ nhớ là đã đi qua rồi thì phải.-Ichigo tự nhủ.
Sau một hồi lái xe,cuối cùng cũng đến nơi và đây cũng chính là lúc anh bàng hoàng nhận ra sự thật kinh hoàng.
-Shit!Đây là đường về nhà mình mà.Sao lại về đây hả con nhóc kia?-Ichigo đứng trước cổng nhà mình hét.
-Ủa?Ra đó là nhà chú sao?Vậy chúng ta là hàng xóm rồi nhỉ?
-Hả?Cái gì cơ?Đừng có nói là…..
Ichigo đổ mồ hôi hột.Đúng lúc đó,Yuzu mở cửa đi ra
-A!Nii-chan đã về.Ý!Karin-neechan ơi!Coi kìa!Chị hàng xóm đối diện nhà mình cũng về kìa.-Yuzu chạy ra đón Ichigo kêu lên.
-Hả?Em nói vậy là….Đừng nói là cái con này…..-Ichigo mặt tái mét.
-Tại có một thời gian anh đi học xa,với lại chị ấy cũng ít khi về nhà này nên anh không biết chị ấy nhỉ.Chị ấy sống ở căn nhà đối diện nhà ta đó.Mà sao em không thấy cô của chị ấy nhỉ.Lúc trước có thấy mà.-Karin nói.
-À!Cô chị sẽ ở nơi khác nên chị sẽ ở đây một mình.-Rukia trả lời.
-Ở một mình sẽ buồn lắm đó,khi nào chị buồn thì qua nhà chơi với bọn em nhé.-Yuzu nói.
-Được thôi!Cảm ơn em nhé.-Rukia nói.
-Vậy giờ hai người làm quen nhau đi ha!Rukia-neechan!Đây là anh trai của tụi em.-Yuzu giới thiệu.
-Chào anh ạ!Em là Kuchiki Rukia!Nhà em đối diện nhà anh!Hân hạnh được làm quen.Và từ nay em rất mong là chúng ta có thể giúp đỡ nhau nhiều hơn nhỉ.
Rukia kết thúc bài giới thiệu bằng một ánh mắt đen tối,nụ cười gian tà không thể tả.Ichigo thì như rớt xuống 18 tầng địa ngục khi phát giác ra sự thật thương tâm này.Lúc này thì anh chẳng cầu gì hơn cho trời giáng sét đánh chết anh lun đi cho xong.Ichigo ức chế hét.
-TRỜI ƠI!ĐÚNG LÀ OAN GIA MÀ!
Vậy là Ichigo không những chỉ xui xẻo gặp được 1 con nhóc khó ưa,1 cô học trò rắc rối và bây giờ là một cô hàng xóm ma mãnh khó đỡ.Coi bộ vận xui vẫn sẽ còn bám theo Ichigo dài dài, chưa dễ gì buông tha cho anh đâu.